Mà Trần Tỉ đang lái xe cũng tùy ý liếc đôi mắt đen nhánh sắc bén nhìn thoáng qua, anh đã sớm nhìn thấy cô gái chừng mười sáu mười bảy tuổi đứng ven đường.
Đây là một cô gái vô cùng xinh đẹp và thời thượng, làn da trắng nõn, gương mặt tinh xảo lớn bằng bàn tay, đôi mắt đen nhánh, mũi nhỏ xinh xắn lại cao thẳng, cánh môi ửng đỏ.
Có lẽ cô mới làm việc mệt nhọc nên gương mặt có chút ửng đỏ, giống như gương mặt đã đánh má hồng, áo sơ mi đơn giản kết hợp với quần đen, thẳng tắp đứng một bên phảng phất như một phong cảnh xinh đẹp, trông vô cùng có khí chất lại quyến rũ câu lòng người.
Một cô gái thời thượng như vậy dù có là ở Kinh Đô cũng là hiếm thấy.
Đáy mắt của Trần Tỉ chợt loé lên kinh ngạc vì vẻ đẹp của cô, nhưng rất nhanh đã bình tĩnh trở lại.
Dương Thụ Ảnh đang thấp thỏm, thấy đối phương dừng xe lại, cô có chút vui vẻ, vội vàng chạy đến, chờ đến lúc nhìn thấy gương mặt góc cạnh và quen thuộc kia, cả người hơi ngạc nhiên một chút.
Thật trùng hợp!“Vị đồng chí này, có việc?” Giọng nói trầm thấp của từ tính của người đàn ông vang lên, ngắn gọn mà nhiều ý!Khi cô gái nhỏ đến gần, Trần Tỉ phát hiện ra khuôn mặt của cô gái nhỏ này càng thanh tú xinh đẹp hơn, hàng lông mi trên dưới đôi mắt hoa đào vừa cong vừa dài, ánh mắt trong veo, nhưng có lẽ vẫn còn nhỏ.
Trần Tỉ vội vàng nhìn thoáng qua một cái, sau đó lập tức thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-my-nhan-kieu-mem/3818639/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.