Chu Trung Phong: “Không cần đâu!” 
Anh xoay người muốn rời đi. 
Một giây sau, điện thoại trong văn phòng của chủ nhiệm Vu vang lên. 
Ba giây sau…. 
Chủ nhiệm Vu đang nhìn bóng lưng Chu Trung Phong rời đi, cùng với việc nghe điện thoại, lựa chọn cái thứ hai, anh ta tức giận nhận điện thoại. 
Ngay sau đó, thái độ của anh ta trong nháy mắt đã trở nên bình thản. 
Buông điện thoại xuống, lập tức đuổi theo, thở hồng hộc: “Đồng chí Chu, trong nhà anh, là điện thoại của người trong nhà anh!” 
Chu Trung Phong đã ra khỏi cửa, sau khi nghe nói như vậy, không khỏi dừng bước. 
Trên mặt mang theo vài phần do dự, anh xoay người, nhận điện thoại, micro còn chưa đặt ở bên tai thì đã truyền đến một trận gầm gừ, chính xác là người nhà anh, không thể nào sai được. 
Tiếng gầm gừ lặp đi lặp lại mấy trăm lần, anh cơ hồ có thể thuộc lòng trôi chảy. 
Chu Trung Phong theo bản năng đưa điện thoại ra xa mấy chục cm. 
Nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ, rồi nhìn xuống phía dưới cửa sổ. 
Một người đàn ông trẻ tuổi đang đứng đó, diện mạo tuấn tú, nở nụ cười về phía cửa sổ bên kia. 
Nụ cười kia rõ ràng không có ý tốt, còn mang theo vài phần ý tứ bắt buộc. Về phần lời nói kia, anh vừa vặn có thể hiểu được. 
“Khương Thư Lan, em là của anh.” 
Cánh tay cầm micro của Chu Trung Phong dừng lại một chút, theo ánh mắt của đối phương nhìn sang. 
Chỉ nhìn thấy bên kia cửa sổ, một gương mặt trắng nõn như ngọc đang sợ hãi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-me-ke-xinh-dep/896230/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.