Chu Trung Phong suy nghĩ một chút, anh cầm lấy áo khoác treo sau ghế, nói với Khương Thư Lan: “Cô ngồi xuống đây trước đi!”
Anh chưa bao giờ chủ động như vậy, anh là kiểu người từ trước đến nay luôn bình tĩnh tự kiềm chế, bây giờ lại có chút luống cuống tay chân.
Đây là lần đầu tiên anh chủ động, hoặc có thể nói là Chu Trung Phong chưa bao giờ kết giao cùng nữ đồng chí xinh đẹp như vậy.
Một lần duy nhất chính là ngày hôm qua, bị đối phương mắng đến máu chó đầy đầu.
Nhưng mà anh lại cảm thấy thích ứng với cái loại bị mắng chửi như hôm qua hơn một chút...
Hai người dường như đều nhớ tới chuyện ngày hôm qua. Bốn mắt nhìn nhau, nhất thời lúng túng ánh mắt láo liên.
Khương Thư Lan lên tiếng đáp lại, cô ngồi xuống, vẻ ngoài có chút áy náy: “Chuyện ngày hôm qua thật là có lỗi với anh quá...”
Cứ hễ nhớ lại một lần thì lại thấy lúng túng một lần.
Chu Trung Phong cười cười, trước tiên đưa cái cốc tráng men qua, thanh âm trầm thấp: “Cô hãy cứ coi như là không quen biết thì không để bụng đi...”
Hiển nhiên là anh không giỏi đùa giỡn, ngay cả đùa giỡn cũng nhạt nhẽo.
Khương Thư Lan gật đầu, giơ tay lên tiếp nhận cốc nước, hàm răng cắn môi dưới, không biết nói cái gì cho phải, chỉ đành biết nói cảm ơn.
“Cảm ơn anh!”
Thời điểm cô tiếp nhận cái cốc tráng men, cô duỗi tay ra.
Chu Trung Phong vừa cúi đầu thì nhìn thấy một đoạn cổ tay trắng như ngọc, hình dáng bàn tay của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-me-ke-xinh-dep/3871544/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.