Mà Giang Mẫn Vân làm hình phạt thay Khương Thư Lan ra ruộng làm sớm, vừa tan làm đã nghe nói như vậy, mặt mũi thiếu chút nữa tức tối sầm lại, đòn gánh trong tay mém xíu nữa là rớt khỏi tay.
Mọi người nhìn cô ta, nhất thời im lặng một hồi, ồ một cái rồi tản ra.
Dù sao việc dùng hàng đã qua sử dụng, bọn họ nói lời này trước mặt người ta là không tốt.
Khương Thư Lan muốn đi xem mắt, tất nhiên sẽ không ở đây tán dóc móc mỉa với Giang Mẫn Vân.
Cô suy nghĩ một chút, kéo tay chị dâu cả Tưởng Tú Trân đang muốn đi lên lý luận: “Chị dâu, chúng ta đi thôi!”
Tưởng Tú Trân tuy rằng có chút không tình nguyện, nhưng rốt cuộc vẫn nghe lời Khương Thư Lan.
Họ vừa đi. Giang Mẫn Vân đang gánh đòn gánh liền đi tới, đầu đầy mồ hôi hỏi: “Thím, Khương Thư Lan đang đi làm cái gì vậy ạ?”
Cô ta không nghe toàn bộ, chỉ nghe nói Giang Mẫn Vân cô ta nhặt được một cái hàng đã qua sử dụng.
Ban đầu, Tưởng Lệ Hồng còn cảm thấy con gái mình cướp được đối tượng xem mắt là xưởng trưởng của Khương Thư Lan, trong lòng vô cùng đắc ý. Lúc này cũng không thở nổi: “Cô ta đi làm gì à? Cô ta đi xem mắt!”
Giang Mẫn Vân vừa nghe thì ném đòn gánh xuống, nóng nảy quát: “Cái gì? Khương Thư Lan đi xem mắt sao? Đối tượng thân cận của cô ta là kiểu người gì ạ?”
Không phải đã nói xong chuyện này rồi sao, để Khương Thư Lan ở nhà chờ Trịnh Hướng Đông trở về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-me-ke-xinh-dep/3871542/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.