Chủ nhiệm Vu trầm giọng nói: “Nhưng mà, đối với người khác mà nói thì gả xa là không nỡ rời nhà, đối với cô mà nói thì lại là vừa vặn đó. Thư Lan à, cô chỉ có gả xa thì tiểu tử thúi Trịnh Hướng Đông kia mới có thể hoàn toàn hết hy vọng với cô, đối với người nhà cô cũng buông lỏng một chút.”
Người ta nói năm tháng trôi qua, địa lý cách xa nhau, khi còn trẻ thích, sau này qua hai mươi năm mới gặp lại, đến cuối cùng đều sẽ trở thành nước đun sôi nhạt nhẽo vô vị.
Người nhà họ Khương đều nhíu mày theo, bọn họ đã sủng Thư Lan từ nhỏ tới lớn, làm sao nỡ để cô gả quá xa đây? Khương Thư Lan trầm mặc một lát, trong đầu cô suy nghĩ rất nhiều thứ.
Cuối cùng thì khuôn mặt lo lắng nhưng mong đợi của cha mẹ và gia đình, cùng với việc cho dù cô có đi làm ni cô... Kỳ thật cũng không ổn thỏa được như vậy, chỉ cần một chính sách ban xuống, ni cô hoàn tục, cô vẫn có thể phải trở về như cũ.
Sau khi cân nhắc những ưu và khuyết điểm. Khương Thư Lan mím môi, thấp giọng nói: “Tôi đáp ứng.” Vừa nghe đã đưa ra quyết định.
“Thư Lan, có muốn suy nghĩ thêm một chút nữa hay không?” Mẹ Khương và Tưởng Tú Trân đều không nhịn được mà nói.
Khương Thư Lan cười lắc đầu: “Mẹ, chị dâu cả, chọn anh ấy đi ạ, chỉ cần không phải gả cho Trâu Dược Hoa và Trịnh Hướng Đông, đối với con thì ai cũng được.”
Lần này, mẹ Khương và Tưởng Tú Trân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-me-ke-xinh-dep/3871540/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.