Đây là giọng nói quen thuộc của mẹ Khương, âm điệu đặc biệt này, từ trên xuống dưới, từ trẻ đến già của nhà họ Khương đều sẽ nhận ra.
Quả nhiên, mẹ Khương vừa kêu, ban đầu người nhà họ Khương còn chờ ở cửa, nhất thời đều chạy ra, còn không quên dẫn theo mấy đứa nhỏ.
“Mẹ…”
“Bà nội…”
Anh cả, anh hai, anh ba, anh tư nhà họ Khương, cộng thêm sáu đứa cháu trai, thật ngạc nhiên, lớn lớn bé bé mười mấy người đầu trọc, đồng loạt chạy về phía mẹ Khương.
“Ai bắt nạt em gái của con thế ạ?”
“Ai bắt nạt cô của con thế ạ?”
Dẫn đầu chính là anh cả nhà họ Khương, cộng thêm một đoàn đi theo phía sau.
Phô trương như vậy thật sự dọa chết người.
Mẹ Khương ôm Khương Thư Lan, bà ngẩng đầu: “Em gái con là người như thế nào, các con cũng rõ ràng, là đứa con gái ngay cả con kiến cũng không nỡ giẫm chết. Vậy mà giờ ở bên ngoài, ngay công xã của nhà chúng ta, lại bị người ngay giữa ban ngày đoạt đối tượng xem mắt, cục tức này, chúng ta có thể nuốt xuống sao?”
“Không thể ạ!”
Mười mấy người đầu trọc của nhà họ Khương lớn giọng, đồng loạt quát lên.
“Nếu đã không thể….”
Cơ thể mẹ Khương đứng thẳng, thanh âm vang vang: “Vậy thì đánh tới nhà họ Giang cho mẹ, để người nhà họ Giang nhìn xem, con gái nhà họ Khương chúng ta, có phải dễ bị ức hiếp hay không!”
Cảnh tượng này khiến Tưởng Lệ Hồng suýt chút nữa trợn tròn mắt cũng không đủ.
Cô ta phải đi từ thủ đô về tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-me-ke-xinh-dep/3871533/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.