Vừa dứt lời, tất cả mọi người đều im lặng. 
Chỉ có một mình Giang Mẫn Vân vẫn giữ nguyên vẻ mặt tối tăm khó hiểu. 
Mặc kệ bọn họ, sau khi Khương Thư Lan rời đi, cô trực tiếp tới văn phòng của chủ nhiệm Tưởng. 
Cô gõ gõ cửa, chờ đối phương vừa lên tiếng trả lời, cô đã đẩy cửa bước vào, liền mạch lưu loát, không có chút ngắt quãng nào. 
Nhìn động tác thành thạo ấy, hiển nhiên cô thường xuyên tới văn phòng chủ nhiệm phụ liên này. 
“Chị dâu cả.” 
Vừa vào cửa, khuôn mặt nhỏ trắng nõn như ngọc của Khương Thư Lan đã suy sụp xuống. 
Chủ nhiệm Tưởng cũng thay đổi bộ dáng nghiêm khắc hồi nãy, cô ấy đưa qua một cái vò tráng men, bên trong vò tráng men nọ là một ly nước đường đỏ vẫn còn nóng hôi hổi. 
“Uống cho ấm áp trước đi.” 
Chủ nhiệm Tưởng thở dài: “Lần ra mắt buổi chiều lại không thành à?” 
Gần như cô ấy đã nhìn Khương Thư Lan từ nhỏ tới lúc lớn lên. 
Năm đó, bởi vì mẹ chồng đã lớn tuổi, sau khi sinh không có sữa, cô ấy còn cho cô gái này uống sữa của mình một khoảng thời gian. 
Lại nói, rõ ràng quan hệ giữa bọn họ là chị dâu em chồng, nhưng trên thực tế chẳng khác gì mẹ ruột với con gái. 
Khương Thư Lan gật gật đầu, cô ôm vò tráng men đựng nước đường đỏ, nhẹ nhàng uống một ngụm, hốc mắt lập tức đỏ lên: “Chị dâu cả, tên Trịnh Hướng Đông kia khinh người quá đáng!” 
“Em vừa đi, anh ta đã nói thẳng trước bao nhiêu người, nói ai dám thân cận với 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-me-ke-xinh-dep/247012/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.