Trong nháy mắt này, tưởng như bọn họ bị ai đó bóp nghẹn ở cổ vậy, kết quả là không một người nào dám tiếp tục nói nữa.
Vì đây là bí mật của nhà họ Khương.
Ai dám nhắc tới chứ, dám nhắc tới thì cứ chờ bị cả nhà họ Khương mắng chửi đi!
Mà lúc này đương sự Khương Thư Lan đang bị người nhà vây quanh an ủi, không tiếc lời khuyên nhủ bảo cô đừng nản lòng…
Vất vả lắm, cuối cùng cô cũng khuyên được bọn họ nhanh trở về nhà đi.
Ngay sau đó, cô lại quay đầu đi tìm chủ nhiệm phụ liên trong đại đội bộ, báo cáo một chút về tình huống ra mắt lần này.
Lần này khi biết bốn công xã cùng nhau tổ chức hoạt động quan hệ hữu nghị ra mắt cho xã viên, cô là người đầu tiên báo danh.
Được công xã bọn họ nâng lên làm đại biểu, càng trở thành nữ đồng chí đầu tiên đi cử tới công xã khác, tham gia xong hoạt động trở về.
Chỉ là, Khương Thư Lan vừa tới gần văn phòng lầu một ở ngay sau đại đội bộ, cô đã nghe thấy một đợt tiếng nói chuyện.
“Mấy người có nhìn thấy không? Lần này Khương Thư Lan đi ra mắt, chỉ sợ lại không thành công rồi?”
“Hình như đây là lần thứ mười mấy rồi đó? Điều kiện của vị họ Trịnh gì đó kia thật tốt mà? Vì sao cô ấy không chấp nhận người ta chứ?”
“Ai biết được? Có lẽ là cô ấy được người nhà họ Khương chiều chuộng tới mức coi trời bằng vung rồi, không biết trời cao đất rộng là gì nữa!”
Chắc hẳn người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-me-ke-xinh-dep/247010/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.