Hàn Thành sững sờ, từ sau khi mình kết hôn sinh con, đồ tốt trong nhà đều là nhường cho vợ và con, người vợ đã mất sẽ không quan tâm anh có ăn no mặc ấm hay không mà bản thân anh cũng không sao cả, từ lúc anh có trí nhớ cho đến nay chưa từng có người nào gắp thức ăn cho anh, từng hỏi anh có mặc ấm hay không?
Cơm Nắm nhỏ thông minh vô cùng tinh ý, cậu bé ngậm thịt kho tàu bảo: “Mẹ nói nhà chúng ta là gia đình dân chủ, đồ tốt trong nhà mọi người cùng nhau chia sẻ, ai cũng có phần nên cha ăn đi .”
Cơm Nắm nói xong cũng gắp một miếng thịt vào bát của Hàn Thành. Bản thân mình cũng không để ý một câu “mẹ” được thốt ra tự nhiên như vậy.
Hàn Thành trăm mối cảm xúc đan xen, xoa đầu con trai mình: “Được, cả nhà cùng ăn.”
Lấy được người vợ này thật tốt.
Tô Tiếu Tiếu cắn một miếng thịt ba chỉ mà kiếp trước không thể gặp được, hạnh phúc đến híp nửa mắt lại, thịt ở thời đại này thật sự quá ngon, có béo lên năm cân cô cũng chịu, cô hỏi Hàn Thành: “Hàn Thành, sau này mỗi ngày nhà chúng ta sẽ có ít nhất có một món ăn mặn, anh không phản đối chứ?”
Hàn Thành lắc đầu: “Việc trong nhà em quyết định là được.”
Sau khi bọn họ ăn cơm xong thì Bánh Đậu nhỏ cũng dậy, Tô Tiếu Tiếu muốn dạy cậu bé tự mình ăn cơm nên tìm cái áo cũ tồi tàn đến không thể mặc được nữa của Hàn Thành làm cái yếm quấn quanh cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-me-ke-nuoi-con/1006721/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.