Sau khi rời khỏi bệnh viện, Tô Tiếu Tiếu hỏi Triệu Tiên Phong có phiếu vải và phiếu giày không cho cô mượn dùng trước.
Cái khác không nói nhưng Triệu Tiên Phong còn có thật.
“Mượn cái gì mà mượn, cứ coi như quà tôi tặng cho cháu trai lớn đi.” Anh ta bảo.
Tô Tiếu Tiếu cũng không khách sáo với anh ta, bọn họ đến trung tâm thương mại quốc doanh gần đó mua giày và quần cho lũ trẻ, sau đó lại đến nhà khách thuê một phòng tắm rửa sạch cho tụi nhỏ, quần áo trước đó mà cô mua cũng có chỗ dùng.
Hai đứa trẻ trông sáng bừng hẳn lên lộ ra diện mạo vốn có, gầy thì có hơi gầy thật nhưng làn da vẫn tính là trắng trẻo, nét mặt và ngũ quan lớn lên rất giống Hàn Thành, xinh đẹp và tinh tế, đặc biệt là Cơm Nắm nhỏ, đứa trẻ mới năm tuổi mà các đường nét trên gương mặt đã rất rõ ràng, nếu béo lên một chút chắc hẳn sẽ rất đáng yêu, Tô Tiếu Tiếu cuối cùng cũng khôi phục một chút tự tin có thể chăm tụi nhỏ thành đứa trẻ đáng yêu.
Triệu Tiên Phong quen hai anh em này vẫn lòng đầy căm tức: “Lão yêu bà này, Cơm Nắm và Bánh Đậu đều gầy đi hai vòng rồi.”
Tô Tiếu Tiếu thơm nhẹ lên mặt của Bánh Đậu nhỏ: “Không sao, lão yêu bà đợi có cha thu phục, sau này mỗi ngày chúng ta đều uống sữa mạch nha và sữa bò, rất nhanh sẽ béo trở lại.”
Cơm Nắm được Triệu Tiên Phong ôm trong lòng nhìn chằm chằm vào Tô Tiếu Tiếu đang thơm em trai với vẻ đăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-me-ke-nuoi-con/1006717/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.