Hàn Thành dùng một chút tự chủ cuối cùng của quân nhân mới không lập tức ra tay đánh ả độc phụ này một trận tơi bời.
Năm đó sau khi cha ruột của anh hy sinh vì nước, chính ủy viên Đàm cũng chính là thầy của Hàn Thành và là chồng của Châu Thúy Hoa đã dẫn Hàn Thành khi ấy vẫn còn là một đứa trẻ choai choai về nhà, Châu Thúy Hoa vốn đã có hai đứa con trai ruột nên vô cùng bất mãn về chuyện này, sau khi cãi nhau to một trận mới miễn cưỡng giữ người lại.
Bình thường bà ta luôn coi thường người, đợi khi chính ủy viên Đàm đi làm nhiệm vụ sẽ gây khó dễ đủ đường, mấy ngày liền không cho Hàn Thành ăn cơm, buổi tối mùa đông còn đuổi anh ra ngoài cửa, chưa đến bao lâu, Hàn Thành không nói gì cũng mặc kệ chính ủy viên Đàm phản đối mà trực tiếp gửi thư xin vào ở nội trú, thi thoảng cuối tuần mới về một lần, sau này thi đỗ trường quân đội thì hoàn toàn rời khỏi nhà bọn họ.
Chính ủy viên Đàm là một người nhân hậu nhưng chưa được vài năm đã qua đời.
Sau này Hàn Thành vào bộ đội làm quân y như ý nguyện, ngoại trừ năm mới sẽ cho người gửi chút quà cho Châu Thúy Hoa xem như trả lại chút ân tình của chính ủy viên Đàm ra thì hoàn toàn không có qua lại gì.
Thẳng đến khi vợ của anh là Dương Mai qua đời, Hàn Thành vội ra ngoài làm nhiệm vụ, gửi con ở chỗ bà ta cũng là lựa chọn bất đắc dĩ, nếu không phải bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-me-ke-nuoi-con/1006713/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.