“Đã từng đi học chưa?” Hàn Thành lại hỏi.
Tô Tiếu Tiếu gật đầu: “Đã học mấy năm.”
Hàn Thành: “Có ngại chăm sóc hai đứa trẻ không?”
Tô Tiếu Tiếu bớt thời gian liếc mắt nhìn gương mặt tuấn tú góc cạnh rõ ràng của đồng chí nam đối diện, nhớ bà mai Từ từng nói anh có hai đứa con trai, một đứa năm tuổi và một đứa chưa đến hai tuổi, dựa theo như diện mạo này của anh vậy chẳng phải hai đứa trẻ của anh còn đáng yêu hơn cả bánh bao thịt hay sao?
Tô Tiếu Tiếu gật đầu: “Không ngại, hai đứa cháu nhà em đều là em chăm lớn.”
Cô chưa từng chăm trẻ nhưng Đại Bảo và Tiểu Bảo quả thật đều do nguyên chủ chăm lớn.
Xét kỹ về nhân phẩm thì thật ra từ lúc quả phụ Lưu và Tô Tiếu Tiếu bước vào cửa đã bắt đầu phân cao thấp rồi.
Hàn Thành chưa từng nghĩ Tô Tiếu Tiếu cũng là đối tượng xem mắt của anh, cô được giáo dục rất tốt rất có chừng mực, bị gây sự cũng chỉ vừa cười vừa lùi qua một bên ngược lại không phải yếu đuối, nhìn bộ dạng của cô chỉ đơn thuần là không muốn chấp nhặt với đối phương. Làn da của cô rất trắng lại càng giống như cô gái ở thành phố, cho nên Hàn Thành hoàn toàn không nghĩ đến phương diện là đối tượng xem mắt này,.
Bản thân anh chăm hai đứa con nên cũng không mong đợi có thể tìm được một đối tượng tốt bao nhiêu, quả phụ Lưu quá biết suy tính cho dù không so sánh với Tô Tiếu Tiếu thì anh cũng không thể dẫn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-me-ke-nuoi-con/1006697/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.