Con gái ở nhà chưa từng làm việc nặng nên làm sao bà ấy thật sự nỡ gả con cho nhà người khác để làm việc nặng được chứ?
Tô Tiếu Tiếu biết Lý Ngọc Phụng miệng cứng rắn nhưng tâm mềm nhũn, trước đây bà ấy một lòng muốn con gái đọc nhiều sách hơn một chút, đợi tương lai lên đại học rời khỏi nông thôn cũng không cần làm việc đồng áng nữa.
Cha mẹ như vậy thật sự rất hiếm có ở nông thôn.
Chỉ tiếc tạo hóa trêu người.
Tô Tiếu Tiếu hắng giọng, khi nói chuyện đôi mắt cong lại trông vô cùng mềm mại: “Mẹ, mẹ yên tâm, bà cô già cũng có duyên phận của bà cô già, con thấy có lẽ một người làm lính cũng không tệ đâu, dù sao cứ đi xem trước đã.”
Con gái vừa làm nũng Lý Ngọc Phụng đã không còn nổi nóng được nữa, bà ấy nhìn Tô Vệ Dân: “Ông nó, ý của mình thế nào?”
Tô Vệ Dân nghe xong lời phân tích của con gái, cơn giận cũng vơi đi hơn phân nửa, nghĩ ngợi cẩn thận rồi mới bảo: “Tôi nghe con gái nói như vậy thấy hình như người này cũng không tính là kém cho lắm, vậy cứ đi xem người ta trước rồi nói sau.”
Tuy nói như vậy nhưng cứ nghĩ đến việc con gái và quả phụ Lưu đi xem mắt chung là ông ấy vẫn cảm thấy rất phản cảm.
Tô Chấn Trung nhìn em gái nhà mình với vẻ hơi đăm chiêu: “Em gái lớn rồi phân tích vấn đề đâu ra đấy, ngày mai vẫn để anh cả đi với em đi.”
Anh ta cứ cảm thấy sau khi Tô Tiếu Tiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-me-ke-nuoi-con/1006693/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.