Cô chợt chỉ thẳng vào Từ Trường Sinh, điều này làm cho hai vợ chồng cha Từ hoảng hốt, “Nha đầu à, việc này là người làm cha mẹ không đúng, cháu đừng so đo với thằng bé.”
Lâm Nhan nghe nói vậy quay đầu đi, trực tiếp nằm sấp trước ngực Tùy Sâm khóc nức nở.
Khóc đến mức gan ruột đứt từng khúc, khiến người ta đau lòng.
Chỉ là trước ngực Tùy Sâm vô cùng khô ráo biết, vợ anh làm như sấm không mưa, một giọt nước mắt cũng không khóc nổi, dù sao đâu phải em Lâm thật đâu.
Vở kịch này dù sao cũng phải hát tiếp, Tùy Sâm bóp lòng bàn tay làm cho ngữ khí của mình trở nên nghiêm túc, “Chỉ nghe nói qua trưởng bối không so đo với tiểu bối, sao bây giờ lại muốn tiểu bối rộng lượng? Nếu không phải bởi vì biết là thân thích, thì tôi đã sớm đưa chú ấy đến đồn rồi, còn có thể ở lại đây?”
Không đợi bà Từ mở miệng, Tùy Sâm tiếp tục nói: “Cướp bóc chính là trọng tội, sẽ bị bắn đấy!”
Bị bắn!
Bà Từ nghe nói như vậy hoảng hốt, “Đừng như vậy đừng như vậy, chúng ta cẩn thận thương lượng.”
Tùy Sâm che chở Lâm Nhan xoay người lại, căn bản không để ý tới bà ta.
Bà Từ đành phải đi tìm bí thư Dương cầu tình,” bí thư Dương ngài mau nói giúp nhầ tôi đây, nhà tôi chỉ có mỗi Trường Sinh mà thôi, nói chốc lát, nhà tôi liền trường sinh cái mệnh căn này nha, nếu hắn xảy ra chuyện thì tôi sẽ không sống!”
Trên chiến trường cửu tử nhất sinh trở về lão binh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-me-ke-nuoi-con-o-hai-dao/4173274/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.