Tùy Sâm cười cười không nói gì, xoay người trở về chỗ ngồi.
Vừa ngồi xuống, ba anh em Lâm Du, Lâm Lượng, Lâm Phương lập tức bị Tào Kim Hoàn dạy dỗ đồng loạt hô to: “Cảm ơn dượng nhỏ.”
Vành tai thanh niên trí thức Tùy nhanh chóng đỏ lên.
Trông anh hơi ngại ấy nhỉ.
Lâm Nhan gắp thịt cá nhích cho Tùy Sâm, “Hương vị không tệ, nếm thử xem.”
Hai người tương tác rơi vào trong mắt Lý Thái Hà, tâm tình người làm mẹ đặc biệt phức tạp.
Con rể tương lai này trông rất đẹp trai đấy, nhưng đẹp thì có ích lợi gì, xuất thân không tốt nha.
Đáng tiếc bọn họ là người nông thôn, bằng không với diện mạo của Lâm Nhan, khẳng định có thể gả cho người tốt sống tốt.
Gả cho đứa con trai phản động quyền lực học thuật này, sau này có thể có một cuộc sống tốt đẹp sao? Chợt nghênh đón tiếng thở dài của mẹ vợ, Tùy Sâm rũ mí mắt xuống.
“Đừng để ý đến bà ấy.” Lâm Nhan đã sớm chú ý tới, “Là anh kết hôn với tôi, người sống chung cũng không phải là bà ấy.”
Bàn tay mềm mại nắm lấy ngón tay cái của anh, động tác lén lút dưới bàn ăn làm cho Tùy Sâm cảm thấy mình lại ăn vụng mật ong, anh thấp giọng hỏi: “Còn muốn ăn gì nữa không?”
Muốn ăn thịt anh.
Lời hổ lang này Lâm Nhan không dám nói, sợ dọa người ta.
Làm gì cũng phải từ từ.
“Ăn no rồi, anh ăn thêm đi.” Ngón tay Tùy Sâm dài nhỏ, trên mu bàn tay còn có một vết sẹo chừng hai cm, vặn vẹo làn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-me-ke-nuoi-con-o-hai-dao/4173259/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.