Những lời này, Đồng Vận nghe được cũng vô cùng ngạc nhiên, nhất thời nói không nên lời.
Đối với mẹ chồng cô mà nói thì mỗi tháng đều có tiền trợ cấp, bởi vì là gia đình có người là liệt sĩ nên sẽ được nhận phụ cấp mỗi tháng, một tháng ước chừng có khoảng hơn hai mươi khối, cái này cô biết.
Ngoài ra mẹ chồng cô còn có công điểm do làm giáo viên dạy tiểu học, tương đương đổi ra thành tiền thì mỗi tháng cũng tầm mười sáu mười bảy khối, cái này cô cũng biết.
Anh cả ở trong thành phố hiện tại một tháng tiền lương đoán chừng khoảng sáu bảy mươi khối. Mỗi tháng sẽ cho mẹ chồng cô hai mươi khối. Nghe nói là bởi vì anh cả vào thành làm việc ở vị trí cũng rất tốt, tốt ở chỗ mọi lợi ích gì cũng chỉ thuộc về một mình anh cả, cho nên anh ấy thường lấy ra một ít tiền lương trong tiền phụ cấp mà gửi về nhà.
Cái này mặc dù nói gửi tiền về cho cả nhà, nhưng mấy anh em trong nhà cũng không để ý đến số tiền đó, đều đưa hết cho mẹ chồng cô, mẹ chồng cô trước kia cũng không dễ dàng gì, giờ bà ấy cũng lớn tuổi rồi, nên mấy anh em nghĩ tiền này cứ để cho mẹ.
Cứ như vậy, tính toán sơ sơ thì mỗi tháng mẹ chồng cô đều có hơn sáu mươi khối tiền! Phải biết là ở thời đại này, cho dù sau này có tốt nghiệp đại học được phân vào ba khu vực lớn làm chính thức, thì tiền lương một tháng cũng không tới sáu mươi khối !
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-mat-nha/1065561/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.