Thương Thương lập tức tò mò nhìn Thẩm Phàm Tinh:
“Tại sao? Tại sao chứ?”
Thẩm Phàm Tinh cười rồi kêu “ai da” một tiếng, đưa tay đẩy đầu cô ra:
“Sao chị nhiều chuyện thế? Vì em cảm thấy họ không xứng đáng làm bố mẹ em, thế nên bị bỏ thì bỏ thôi.”
Thương Thương cười khúc khích, lại rướn người đến gần:
“Lý do gì chứ? Họ đã làm gì em à? Không phải em từ nhỏ đã là trẻ mồ côi sao?”
Thẩm Phàm Tinh gật đầu:
“Đúng rồi, lúc phát hiện họ không xứng làm bố mẹ mình, em đã tự đi vào cô nhi viện.”
Thương Thương: “……”
Quả nhiên Thẩm Phàm Tinh không phải người bình thường. Có đứa trẻ nào mới một hai tuổi đã biết ai xứng làm bố mẹ, rồi còn tự đi bộ đến cô nhi viện? Quả là chuyện chỉ có trong tiểu thuyết.
Thẩm Phàm Tinh ngồi dậy:
“Không nói nữa, em về phòng nghỉ chút.”
Thương Thương kéo tay cô không buông:
“Em ở lại đây, ngủ cùng chị đi mà~”
Thẩm Phàm Tinh giằng co một lúc, cuối cùng thở dài:
“Biết là không thoát khỏi chị mà, thôi được, ngủ cùng thì ngủ cùng.”
Thương Thương lúc này mới hài lòng, ôm chặt cô:
“Chu Tri Uẩn thật là hạnh phúc khi gặp được một người giỏi như em.”
Thẩm Phàm Tinh chớp chớp mắt:
“Em cũng rất hạnh phúc vì gặp được người tuyệt vời như Chu Tri Uẩn.”
Hôm sau là ngày ba mươi Tết, ông cụ Bùi muốn Bùi Nghiễn Lễ về ăn Tết.
Đặc biệt là sau khi biết bạn gái hiện tại của Bùi Nghiễn Lễ là Chu Tri Ý, cháu gái của Thương Hành Châu, thì lại càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-mat-lanh-quan-thieu-bi-tieu-kieu-the-lam-kho/4686764/chuong-636.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.