Khương Tri Tri và Chu Tây Dã quay lại lều trại, chiến sĩ đã kiểm tra và điều chỉnh radio không có vấn đề gì. Trời đã tối, cô phải nhanh chóng xuống núi.
Chu Tây Dã còn phải họp, liền gọi một chiến sĩ đưa cô xuống núi, anh còn áy náy nói:
“Thật ngại quá, đã làm mất nhiều thời gian của cô.”
Khương Tri Tri cảm thấy mình không giúp được gì, ngược lại còn ăn một bữa cơm chùa, người phải ngại ngùng là cô:
“Đội trưởng Chu, anh nói vậy là khách sáo quá rồi. Anh đã giúp tôi bao nhiêu lần, tôi chỉ giúp một chút chuyện nhỏ thôi mà, đã thấy rất vui rồi. Huống chi, anh còn mời tôi một bữa tối thịnh soạn như thế này.”
Chu Tây Dã ánh mắt dịu dàng:
“Cô hài lòng là tốt rồi. Để Tiểu Trương đưa cô về trước nhé.”
Khương Tri Tri mỉm cười vẫy tay chào Chu Tây Dã, sau đó ngồi xe ba bánh xuống núi.
Xuống đến chân núi, cô bảo chiến sĩ quay về trước, còn mình muốn đi bộ về nhà. Có lẽ vì lâu rồi không ăn bữa nào nhiều dầu mỡ như vậy, cộng thêm ngồi xe máy xóc nảy suốt quãng đường, bụng cô bắt đầu cảm thấy khó chịu, hơi buồn nôn và quặn đau.
Đợi chiến sĩ rời đi, cảm giác đau quặn trong bụng càng dữ dội hơn, như thể ruột gan bị xoắn lại.
Khương Tri Tri ôm bụng, bất lực thở dài. Quả nhiên, bụng dạ cô đã quen với những ngày tháng kham khổ, một bữa cá thịt thịnh soạn cũng không chịu nổi.
May là trong túi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-mat-lanh-quan-thieu-bi-tieu-kieu-the-lam-kho/4686190/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.