Giờ đây Thẩm Phàm Tinh lại không thể tính ra Bùi Nghiễn Lễ đang ở đâu.
Những tính toán trước đó dường như đều phát sinh biến số, khiến cô cũng bắt đầu đau đầu, bối rối.
Thương Thương thì không tin mẹ mình chỉ đơn giản là đi công tác, liền ôm chầm lấy Thẩm Phàm Tinh:
“Phàm Tinh à, Phàm Tinh tốt của chị, nói thật cho chị biết đi, rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra vậy?”
Lần này, cô ôm rất nhẹ, cẩn thận không dùng lực quá mạnh.
Thẩm Phàm Tinh bị cô năn nỉ đến mất hết cả kiên nhẫn, vừa đẩy cô ra vừa nói:
“Được rồi được rồi, để em xem lại kỹ một chút, rồi chúng ta đi tìm cậu.”
Nghe đến đó, Thương Thương lập tức cảm thấy chuyện không đơn giản chút nào.
Cô tránh sang một bên, nhìn Thẩm Phàm Tinh lấy la bàn ra, nghiêm túc tra xét.
Càng xem, sắc mặt cô càng trở nên nghiêm trọng, đến cuối cùng thì ngẩng lên nhìn Thương Thương với vẻ nặng nề:
“Thật sự có chuyện rồi. Đi thôi, chúng ta đến tìm cậu bàn bạc.”
Thẩm Phàm Tinh là người biết lượng sức mình.
Cô hiểu rõ, nếu mình trực tiếp đến hiện trường, chưa chắc đã giúp được gì, thậm chí còn có thể vướng vào, khiến Khương Tri Tri và mọi người thêm lo lắng.
Vậy nên, tốt nhất là đi nhờ viện binh.
Trên đường đi, Thương Thương vẫn cố gắng hỏi thêm:
“Có phải… rất nguy hiểm không?”
Thẩm Phàm Tinh gật đầu, giọng nghiêm túc:
“Đúng, có vẻ khá rắc rối.”
Thương Thương không hỏi thêm nữa, tuy trong lòng vô cùng lo lắng, nhưng vẫn giữ vững tay lái, đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-mat-lanh-quan-thieu-bi-tieu-kieu-the-chinh-phuc/4687414/chuong-642.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.