Con gà hôm nay ông lấy về là của nhà tranh. Ban đầu, Lang Vĩnh Linh bỏ tiền ra để Cố Vệ Cường giúp mang về từ thị trấn, nào ngờ, buổi sáng ông vừa mới thả gà xuống thì nhà liền xảy ra chuyện.
Buổi chiều ra riêng, ông còn đang nghĩ nhà chỉ toàn thức ăn chay, không thịt, lúc đó ông mới đặt sự chú ý lên con gà này.
Buổi chiều, lúc ông đến nhà tranh, gà đã được Phùng Thanh Nham làm sạch, chuẩn bị tối nấu ăn, lại bị Cố Vệ Cường cướp đi.
Buổi tối đám người Phùng Thanh Nham chỉ có thể ăn bánh bột ngô nửa sống nửa chín, uống thêm nước sôi để nguội, xem như xong bữa tối.
Lúc này đây, Cố Vệ Cường cảm thấy áy náy, thấy trong nhà còn có một bát lớn canh gà nên liền bê tới, để ba người có bữa ngon.
Còn nhân tình thì sau này nghĩ cách trả lại vậy.
Lang Vĩnh Linh ném bài lá lên bàn, mái tóc hoa râm run lên, ông ta nhận lấy cái bát lớn từ tay Cố Vệ Cường, đặt ở trước mũi rồi ngửi: “Ồ, ông thả không ít đồ ngon.” Dù sao ông ta cũng là người trải đời, mấy năm nhà vẫn còn giàu có, có thể nói, miệng của Lang Vĩnh Linh được chiều chuộng khá tốt. Bây giờ vừa ngửi mùi, ông ta liền biết bên trong canh gà có không ít nguyên liệu tốt.
Cố Vệ Cường hơi không hiểu ra làm sao, ông cởi áo bông ra gác lên ghế: “Là con gái tôi nấu, chỉ dùng củ cải và gà mái, không có gì đáng tiền hết.”
Lang Vĩnh Linh nhìn Cố Vệ Cường với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-kieu-kieu-nu/472836/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.