Cố Bình An như vậy khiến cho An An nhìn mà đau lòng. Nhân lúc mắt của mọi người đều dán chặt lên đồ ăn, không chú ý phía bên này, An An bưng bát xuống phía dưới bàn, cánh tay duỗi dài ra gắp nửa miếng cá còn lại vào bát của Cố Bình An.
Cố Bình An cúi đầu, nhìn miếng cá đột nhiên xuất hiện trong bát cơm, mắt cậu bé sáng rực lên. Ngay lúc cậu định lên tiếng thì thấy Cố An An vươn ngón trỏ đặt lên môi tỏ ý im lặng.
Tròng mắt Cố Bình An khẽ đảo, quay đầu lại chọc chọc Triệu Quân Nhạn rồi lại chỉ vào Cố An An. Tuy rằng chưa nói bất cứ lời nào, nhưng chỉ thế cũng đủ để Triệu Quân Nhạn hiểu đầu đuôi sự tình.
Bà ta nhìn Cố An An với ánh mắt cảm kích, rồi vươn tay sờ đầu của Cố Bình An: "Ăn đi!"
Đôi mắt của Chu Ái Cúc sáng như gương, hành động mờ ám của Cố An An sao có thể thoát khỏi mắt thần của bà cụ. Bà nhìn hành động của Cố An An, chỉ biết lắc đầu: "Đứa nhỏ này..."
Thật ra thì không phải bà bất công với Cố Bình An, mà do cậu bé không thích nói chuyện, lại sợ bà, bà cho gì thì ăn nấy. Tuy rằng bà chia thức ăn không thiếu phần của Cố Bình An, nhưng nói sao thì cậu bé cũng hơn mười tuổi rồi, đang độ tuổi ăn tuổi lớn, mà số thức ăn được chia lại chỉ có ngần ấy, cậu ăn hai ba miếng đã hết, sao đủ no cho được.
Cơm nước xong xuôi, theo thường lệ thì Cố An An sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-kieu-kieu-nu/472812/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.