Củ nhân sâm của nhà Hoa Tử là do cha của ông ta đào lúc còn trẻ. Lúc ấy, ông ta ỷ vào việc mình có tài nên cũng gan dạ, đi một chuyến vào trong rừng sâu rồi đào được một cây nhân sâm trăm tuổi, củ nhân sâm hoang dã này liền thành bảo bối. Nhưng mà cũng vì Cố Vệ Cường và Hoa Tử thân nhau, khi còn nhỏ, ông ta lỡ miệng nói với Cố Vệ Cường, cho nên ông mới biết nhà Hoa Tử có bảo bối cứu mạng. 
Năm đó, khi Đường Lan Chi sinh Cố Uyển Uyển bị khó sinh, cũng nhờ có nhân sâm mới sống sót được. 
Nhưng nhiều năm như vậy, tuy rằng thân thể Cố Uyển Uyển không tốt, nhưng từ trước đến nay Hoa Tử đều không nói phải dùng nhân sâm bồi bổ cho Cố Uyển Uyển. 
Có thể thấy được thân thể An An yếu đến cỡ nào thì Hoa Tử mới lấy phí cưới vợ ra. 
Cố Vệ Cường rất biết ơn, ông sờ túi áo, lấy một gói Đại Tiền Môn ra đưa cho Hoa Tử. 
Hoa Tử cầm lấy, ánh mắt tỏa sáng giống như thấy vợ mình. Ông ta cẩn thận xoa hộp thuốc rất nhiều lần, tấm tắc: “Ôi chao, đây là Đại Tiền Môn đấy! Cường Tử, lần này cậu hào phóng thật!” 
Thời buổi này, giá của một gói Đại Tiền Môn đắt hơn một cân thịt nhiều. Hơn nữa, ở trong thôn này không có nơi nào bán Đại Tiền Môn, phải đến thị trấn hoặc thành phố mới có thể nhìn thấy loại thuốc lá quý hiếm như thế này. 
Cố Vệ Cường chạy đường dài ở bên ngoài, cho nên ông có thể mua được. Một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-kieu-kieu-nu/472799/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.