Anh vội vàng lấy từ trong ngực ra một chồng tiền và phiếu giảm giá: “Đây là số tiền anh tích cóp ở trong bộ đội, có tiền thưởng còn có trợ cấp công huân.
Lần trước anh không kịp mang về, lần này sẽ đưa hết cho em.”“Nhiều như vậy sao?”Kim Nguyệt Bảo cầm lấy rồi ước lượng, vậy mà phát hiện bên trong còn có phiếu mua TV.Buổi chiều hôm nay cô còn cân nhắc xem sau khi mở điện có nên mua TV hay không.
Nhưng nghĩ đến việc thời đại này cũng không dễ tìm mua TV nên từ bỏ.“Anh là giỏi nhất!”Kim Nguyệt Bảo vươn ngón tay cái lên: “Phiếu mua TV và tiền em nhận lấy, còn lại thì anh cầm đi.
Ra bên ngoài anh không cần tiết kiệm, trong nhà đã có em lo.” Cô vừa đổi số tiền đủ dùng trong một năm, tạm thời không có thiếu!“Ừm, em phải nhanh chóng báo tin tức tốt này cho bọn nhỏ.
Khẳng định bọn nó sẽ rất vui mừng!”Dừng một chút, cô chạy vội vàng ra ngoài, trước khi ra cửa còn không quên đưa ra một cái hôn gió vang dội.Trong lòng Thẩm Giang Viễn chấn động, cảm thấy nụ hôn gió kia dường như thật sự rơi lên trên mặt mình, đầu lưỡi nuốt một ngụm nước miếng.
May mà vợ đi ra ngoài, bằng không anh sẽ không thể kiềm chế được.“Đúng rồi, em quên nói, về sau không cần kêu đồng chí với em.” Mới vừa đi ra cửa, bỗng dưng Kim Nguyệt Bảo nhớ đến ý đồ bản thân đến: “Nếu không chê thì trực tiếp gọi tên của em đi.”“Khụ, được rồi!”Đột nhiên Thẩm Giang Viễn ngẩng đầu, gắt gao nắm chặt nắm tay.
Lần này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-hang-ngay-lam-ruong-nuoi-tom/501220/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.