Thẩm Trạch Lâm đỏ mặt nói, yên lặng nhìn Kim Nguyệt Bảo liếc mắt một cái, trong lòng thầm nghĩ: Hẳn là lúc này đây!“Không cần cảm ơn, chị là chị dâu của các em, về sau chúng ta chính là người một nhà, không cần nói nhiều làm gì, cũng không cần khách khí như vậy.
”Kim Nguyệt Bảo sảng khoái nói, nhưng Thẩm Trạch Lâm nghe mấy lời này xong lại lâm vào trầm mặc, Thẩm Hương Vân còn khinh thường liếc mắt nhìn cô một cái, rõ ràng là tỏ vẻ không tin lời vừa rồi, còn ẩn ý nhắc nhở cô không cần phải diễn kịch hay tỏ vẻ làm gì.
Trong lòng Kim Nguyệt Bảo cũng biết ải này khó qua, cô đành thở dài nói: “Thật ra, chị cũng không phải không muốn gả vào nhà của các em, mà là do chị không muốn bị người khác ép buộc rồi cưỡng chế gả đi như vậy, hẳn là các em cũng biết chị không phải là con gái ruột của nhà họ Kim ở thôn Tiểu Liễu đúng không?”Thẩm Trạch Lâm nghe vậy không khỏi gật gật đầu.
“Chị không phải con gái ruột của nhà họ Kim, mà bị bọn buôn người bắt rồi đem tới bán cho nhà họ, hơn nữa trước khi vào nhà họ Kim, chị đã từng bị bán đi khắp nơi, cho nên chị cực kì chán ghét cảm giác bị đem bán như vậy, rõ ràng là chị vẫn còn người thân của mình cơ mà.
”Lúc cô nói như vậy, giữa chân mày không tự chủ mà mang theo một tia đau thương.
“Bây giờ cũng giống như vậy, anh hai của các em mời bà mối tới cửa làm mai, mang theo nhiều lễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-hang-ngay-lam-ruong-nuoi-tom/268022/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.