Trong nhà mấy đứa cháu gái chỉ học qua lớp xóa nạn mù chữ, lớp xóa nạn mù chữ chỉ học ghép vần đơn giản và các con số.
Giang Miên Miên: ! , xong đời rồi, nhất thời tình thế cấp bách liền quên mất đời này cô còn chưa có đi học.
Nhưng đầu óc cô xoay chuyển nhanh, lập tức tìm tới tấm mộc: "Là cháu ngày thường nghe chị Ái Bảo đọc, nghe nhiều liền nhớ kỹ.
"Lâm Ái Bảo là con gái của thôn trưởng, hiện tại học cấp hai ở trấn trên, đọc sách rất nghiêm túc, về đến nhà cũng sẽ tự mình học, việc này mọi người đều biết.
Nghe vậy, vẻ mặt thôn trưởng nghiêm túc hỏi: "Thơ cổ và bảng cửu chương cháu nghe mấy lần liền nhớ kỹ?""Dạ.
" Giang Miên Miên chớp mắt, vẻ mặt ngây thơ đơn thuần.
Dù sao cũng không ai biết cô là xuyên qua, cô không sợ bị chọc thủng.
"Tám nhân chín bằng bao nhiêu?" Thôn trưởng đột nhiên không kịp đề phòng hỏi ra vấn đề.
Giang Miên Miên phản xạ có điều kiện nói: "Bảy mươi hai.
""Bốn nhân bảy?""Hai mươi tám.
".
.
Hỏi liên tục năm sáu lần, thôn trưởng đột nhiên trầm ngâm xuống.
Bọn họ hỏi đáp rất nhanh, mọi người trong thôn phản ứng không kịp, liền nôn nóng mở miệng hỏi: "Thôn trưởng, con gái Trường Hải rốt cuộc trả lời có đúng không?"Thế hệ trước trong thôn Thạch Kiều không đọc qua sách, có người thậm chí ngay cả tên của bản thân cũng không biết viết.
"Đều đúng cả.
"Thôn trưởng gật đầu, nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-gia-dinh-cuc-pham/2867681/chuong-16.html