“Tôi đến tìm ba cômua một con gà.” Cố Bắc Đình giải thích.
“À.” Cô gái cúi đầu, dáng vẻ muốn nói lại thôi.
Một lát sau, thôn trưởng mang theo một con gà mái buộc xong đi ra, “Ôi, Bắc Đình, đây là con gà mái già béo nhất trong nhà nuôi.”
“Cám ơn thôn trưởng.” Cố Bắc Đình nhận lấy gà mái già, đưa qua năm đồng, xoay người rời đi.
“Anh Bắc Đình...” cô ta nhìn anh gương mặt đỏ bừng, giống như thẹn thùng.
Cố Bắc Đình dừng bước, nghiêng đầu nghi hoặc nhìn cô ta, “Còn có chuyện gì nữa không?”
“Không còn.” Cô gái cắn môi, cúi đầu.
Cố Bắc Đình gật đầu, xoay người rời đi.
Mộc Du Du đứng bên cạnh nhìn hết song không nói một câu.
Cố Bắc Đình cúi đầu nhìn cô, phát hiện sắc mặt cô không được tốt lắm.
“Sao thế? Cô không khỏe à? Cố Bắc Đình ân cần hỏi.
“Không có.” Mộc Du Du lắc đầu phủ nhận.
Cố Bắc Đình lại dẫn cô đi mua ít rau, anh phát hiện Mộc Du Du vẫn không nói gì, cảm giác không yên lòng cho lắm.
Sau khi về đến nhà, Mộc Du Du trực tiếp trở về phòng, Cố Bắc Đình dừng xe đạp đuổi theo đến cửa phòng cô.
“Mộc Du Du.” Cố Bắc Đình phát hiện cô khóa cửa phòng.”Cô sao thế?”
Mộc Du Du vẫn không trả lời câu hỏi của anh, cô đứng bên cửa sổ, im lặng hồi lâu.
“Rầm” một tiếng, cửa phòng Mộc Du Du bị đá văng ra.
Cố Bắc Đình từ bên ngoài đi vào, trực tiếp đi tới bên cạnh cô.
“Cô rốt cuộc làm sao vậy?” anh hỏi lại.
Mộc Du Du hít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-ga-cho-quan-nhan-duoc-cung-chieu/3887647/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.