Trên giường còn có một cái quần quân phục của anh, là cái quần mà anh chưa kịp sửa, mở ra nhìn, Mộc Du Du đã giúp anh khâu lại.
Vốn ngày mai anh có thể về, nhưng vào giây phút khi hoàn thành nhiệm vụ, anh đặc biệt muốn gặp cô trước tiên.
Cho nên anh mặc kệ tất cả ngay trong đêm về gặp cô.
“Tôi làm một bát mì, anh ăn trước đi.” Lúc này Mộc Du Du bưng mì đi vào.
“Đã rất tốt rồi.” Cố Bắc Đình cười nói, đúng là anh đói bụng, không chút khách ăn ngấu ăn nghiến, phía dưới mì có hai quả trứng gà.
Nhìn anh ăn nhanh, Mộc Du Du sợ anh nghẹn, rót cho anh một ly nước.
“Ăn chậm một chút.” Mộc Du Du dịu dàng nói.
Sau khi ăn xong, Cố Bắc Đình muốn đứng dậy thu dọn bị cô ngăn cản.
Chờ cô dọn dẹp xong trở về, Cố Bắc Đình đã nằm trên giường ngủ thiếp đi, tối nay anh thật sự quá mệt mỏi.
Mộc Du Du nhìn dáng vẻ ngủ say của anh, trong lòng ngũ vị tạp trần, đóng cửa phòng lại, Mộc Du Du trở về phòng mình.
“Chị, chị đang đau lòng cho anh ấy đó.” Thanh âm Tiểu Kê vang lên, nhóc con có thể cảm giác được tâm tình dao động của Mộc Du Du.
“Ừm, trước kia chị thích quân nhân, là vì cảm thấy dáng vẻ bọn họ mặc quân phục rất đẹp trai, hôm nay chị mới phát hiện, thì ra là bọn họ vẫn dùng thân thể máu thịt của bọn họ bảo vệ chúng ta.”
Tiểu Kê im lặng, những chuyện này một hệ thống là không thể hiểu được
Ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-ga-cho-quan-nhan-duoc-cung-chieu/3887645/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.