Mộc Du Du mãi cho đến khi Tiểu Kê lên tiếng nhắc nhở mới hoàn hồn.
“Xin chào! Cố đồng chí.” Cô nhớ rõ lần đầu tiên gặp mặt, anh và nguyên chủ gọi nhau là đồng chí.”
“Mộc đồng chí, cô đã chuẩn bị xong chưa? Chúng ta sẽ đến nhà ga.”Cố Bắc Đình nhìn về phía cô gái trước mặt, hình như cô không giống lần đầu tiên gặp mặt, lần đầu tiên gặp mặt cô còn không dám ngẩng đầu nhìn anh.
Cố Bắc Đình biết vợ mới cưới của mình rất xinh đẹp, nhưng dường như cô càng xinh đẹp hơn, làn da trắng hơn, so trước kia hình như có thêm vài phần tươi sáng.
“Tôi đã chuẩn bị xong, anh có thể vào đây một chút không? Tôi có chuyện muốn nói với anh.”Mộc Du Du lấy lại bình tĩnh, quyết định trước khi lên xe nói rõ ràng.
“Được.” Cố Bắc Đình gật đầu, chào hỏi binh lính phía sau, đi theo Mộc Du Du vào phòng.
“Uống một ngụm nước đi, bởi vì đồ đạc đều chuyển đi, anh dùng tạm vậy.”
Mộc Du Du rót cho Cố Bắc Đình một ly nước, ngồi xuống bàn ăn đối diện Cố Bắc Đình, trong nhà chỉ còn lại hai cái ghế này.
Cố Bắc Đình nhận lấy nước, đặt lên bàn không uống, mà nhìn về phía Mộc Du Du.
“Tôi biết anh bị gia đình bức bách mới cưới tôi.”Mộc Du Du nhìn thẳng vào mắt anh nói.
“Ừm.”Cố Bắc Đình không giấu diếm, lại kinh ngạc trước sự trực tiếp của cô.
“Cho nên tôi muốn nói là, sau khi tôi và anh tùy quân, chúng ta chia phòng ngủ, thời gian hai năm nếu chúng ta có thể bồi dưỡng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-ga-cho-quan-nhan-duoc-cung-chieu/3887619/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.