Hạ Nghị một tay đỡ eo, nhìn chằm chằm cô hỏi: “Này đồ ngốc tôi hỏi cô, cô biết nam nữ kết hôn là gì không?”
Bách Nguyệt có chút ngượng ngùng, nhưng vẫn mở miệng, mặt cô đỏ bừng, lỗ tai cũng đỏ, đứng dưới hoàng hôn đỏ rực càng làm bật lên vẻ tươi mới, giống như là thạch trái cây, khiến cho người ta không nhịn được mà cắn một ngụm.
Bản thân cô có biết gì đâu?
Những chuyện đó làm sao cô có thể không biết ngại mà nói ra được.
Bách Nguyệt lí nhí nói: “Tất nhiên là biết rồi, cái gì em cũng biết.”
Bách Nguyệt vuốt ve cái bụng nhỏ của mình, đến gần Hạ Nghị, nhìn anh nói: “Em có thể sinh bé con cho chồng.”
Tại sao mình lại không biết chứ?
Những chuyện đó cô sao lại không biết xấu hổ mà nói ra.
Hạ Nghị càng nghe càng buồn cười, đồng thời trong lòng cũng có chút giận dữ, cô là một kẻ ngốc tại sao lại hiểu nhiều như vậy, xem ra là tên lưu manh nào đó nói cho cô.
Hơn thế cô còn gọi mình là chồng, còn muốn đẻ con cho mình... Hạ Nghị nghe xong trong lòng không hiểu sao có chút hụt hẫng.
“Không phải cô muốn kết hôn với lão già nào sao, cô còn muốn gả cho cả hai người à?”
Bách Nguyệt ôm lấy Hạ Nghị, tựa đầu lên ngực anh, nghe trái tim anh đập trong lồng ngực, phảng phất như trở về tới kiếp trước.
Trước kia cô vô cùng thích Hạ Nghị ôm mình.
“Sẽ chỉ kết hôn với chồng, chỉ sinh em bé với chồng, em mới không kết hôn với người đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-dai-my-nhan-yeu-kieu/260378/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.