Kiếp trước cô chưa đi qua chỗ mương nước thôn Hạ, không quen đường, cũng không quen người, chỉ dựa vào bản năng mà đi qua đó tìm người, cô cảm thấy đó không phải là một biện pháp hay.
Nhưng tạm thời không nghĩ ra phương pháp càng tốt hơn.
Bách Nguyệt chuẩn bị nghĩ thật kỹ, cô tự kiếm cớ bào chữa cho bản thân mình, trong tay cô không có nhiều công điểm và lương thực, qua đó tìm được Hạ Nghị, e rằng lại khiến đối phương gánh thêm một miệng ăn.
Nghĩ đến đây Bách Nguyệt bạnh quai hàm.
Cách cô không xa tụ tập đầy thanh niên nam nữ trong thôn, tuy rằng ở thời đại này nam nữ phải tránh ở gần nhau, nhưng mà thực tế trong cuộc sống sinh hoạt, đều có thể làm việc mọi người đều là đồng chí.
Nếu là đồng chí tương thân tương ái, hà tất phải quá mức giữ kẽ.
Thanh niên nam nữ âm thầm không bị mọi người phát hiện gặp gỡ, nhưng ra đến đồng ruộng lại nói chuyện rôm rả.
Sáu đứa con gái của cha nuôi có thể đến đây phụ giúp thì có năm người.
Các cô đang cùng người ta nói chuyện tu sửa đập chứa nước, thôn Bách và thôn Hạ, một thôn ở thượng du sông, một thôn ở hạ du.
Mỗi lần nước lên, thôn Bách không vấn đề gì, nhưng thôn Hạ mười lần bị thì chín lần đều bị lũ quét.
Không nói nhiều, lần nào xảy ra nạn úng, hoa màu trên đồng ruộng cũng bị ảnh hưởng, người vội vàng tu sửa cũng phải tội.
Thôn Hạ bàn với những thôn lân cận muốn xây dựng một đập trữ nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-dai-my-nhan-yeu-kieu/260353/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.