“Nhìn ra rồi à?” Bạch Nguyệt Quý cười.
Chu Dã cười khổ: “Vợ ơi, anh đã lớn tuổi rồi, em còn dạy anh đọc sách nữa à.”
Bạch Nguyệt Quý lại không đùa giỡn: “Phải đọc sách, sau này rảnh rỗi thì anh cứ theo em học, em sẽ dạy anh thật tốt.” Nói rồi cô lại xoa bụng: “Khi em dạy anh đọc sách, con cũng có thể học được thứ gì đó, trong sách gọi cái này là thai giáo, để con có thể được lời ở vạch xuất phát.”
“Còn có cách này nữa à?” Chu Dã ngạc nhiên.
“Tất nhiên rồi. Anh chăm chỉ học theo em. Sau này khi nào em nói “Nhớ nhau không biết ngày nào gặp, lúc này đêm nay chan chứa tình”, anh có thể nói “Dù sinh dù tử hay ly biệt, đã cùng người hẹn ước thề nguyền. Cùng nắm tay nhau qua tất cả, trọn đời trọn kiếp cũng không xa”. Em nói “Đai áo rộng dần không hận ý, vì ai cam nỗi thân tiều tụy”, anh sẽ nói “Nếu như tình ta có thể lâu dài, chẳng cần ngày đêm ở bên nhau”. Bạch Nguyệt Quý nhìn anh.
Chu Dã mới đi học tới lớp ba miễn cưỡng xem như là nhận biết được mặt chữ: “...” Trời ơi, hoàn toàn không hiểu vợ đang nói gì, liệu anh có thể nói chuyện với vợ không? “Anh đúng là một gã đàn ông thô lỗ.” Bạch Nguyệt Quý lườm anh, nói: “Em không muốn sau này con mình sẽ giống anh, em muốn nuôi con thành sinh viên đại học!”
Nuôi con thành sinh viên đại học, thực ra đây đều là chuyện của nhiều năm sau.
Đặc biệt là cô muốn đào tạo Chu Dã.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-cuoc-song-hoan-my-cua-nu-phu-thanh-nien-tri-thuc/3987147/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.