Tâm lý của Chu Dã đã được rèn rũa trở lên mạnh mẽ đến mức mà người bình thường không thể so sánh được, dù vừa mới đánh nhau xong nhưng anh vẫn có thể cười ha hả. Anh liếc mắt nhìn Trần lão hán và mấy anh em nhà họ Trần một cái, cuối cùng ánh mắt anh liếc nhìn một số người đang nói chuyện khác: “Hôm nay ở trước mặt đội trưởng, tôi cũng nói mấy lời với các người. Các người nói tôi thế nào cũng được nhưng sau này ai còn dám gây sự với vợ tôi nữa thì Chu Dã tôi sẽ đến tận nhà tìm công lý. Nếu ai cảm thấy Chu Dã tôi dễ bắt nạt thì cứ việc đến, tôi sẽ tiếp bất cứ lúc nào!”
“Anh Dã, thật đàn ông!” Lý Thái Sơn tâm phục khẩu phục.
Vương Nhị Anh cũng cảm thấy hiện tại Chu Dã có chút đẹp trai, nhưng anh ta không nói. Anh ta sẽ không thừa nhận bản thân có chút ghen tỵ.
Việc này chỉ là một khúc đệm, trong đội cũng đã tính toán xong, nên lúc chia lương thực tất nhiên mọi người đều lập tức sôi nổi xếp hàng.
“Anh cũng thật quá xúc động. Bọn họ người nhiều như vậy, nếu như anh đánh không lại thì làm sao?” Lý Phong Thu nhìn vết thương trên mặt Chu Dã, nói.
Chu Dã khẽ sờ miệng vết thương: “Trông tôi xấu lắm à?”
Lý Phong Thu: “…… Lúc này mà anh còn chú ý cái này.”
Chu Dã cảm thấy đây là vấn đề lớn. Nếu dung mạo của anh bị biến dạng, vợ anh sẽ không thích anh nữa thì làm sao? “Nhưng mà nói thật, anh thật sự dũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-cuoc-song-hoan-my-cua-nu-phu-thanh-nien-tri-thuc/3987137/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.