“Trước kia lúc chị có Mãn Thương, Mãn Khố thì thế nào?” Bạch Nguyệt Quý hỏi.
Chị Lý mở lời: "Em không biết lúc đó chị khổ sở thế nào đâu. Lúc đó vợ chồng chị còn chưa tách ra, vẫn ở nhà cũ sống chung với cha mẹ chồng. Hẳn là em cũng biết đôi vợ chồng già đó đúng không? Con trai út là báu vật, con trai cả là cỏ, thiên vị đến mức không thể tả được! Lúc sinh Mãn Thương, ngày thứ hai sau khi chị sinh thì chỉ có một chút cháo để ăn, mà còn chỉ có nửa bát thôi. Chị liều mạng sinh ra cháu trai đích tôn cho nhà họ Lý, kết quả chỉ cho chị nửa bát cháo. Ba ngày sau còn bắt chị xuống đồng làm việc, nói nhà họ Lý không thiếu tổ tông, sinh con thôi mà, phụ nữ nào mà chẳng sinh con? Nào có ai ra vẻ như vậy!"
"Tàn nhẫn như vậy sao?" Bạch Nguyệt Quý nghe mà sởn tóc gáy.
"Còn không phải tàn nhẫn sao, đây phải là thù hận lớn đến mức nào?" Lúc chị Lý nói đến đây còn tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi: "Sau đó, lúc sinh Mãn Khố cũng vậy, khi đó chị phản ứng dữ dội, bà mẹ chồng đó nói chị hợm hĩnh, không có mệnh phú quý mà mắc bệnh phú quý, mang thai mà nôn ói như thật. Em không biết lúc đó chị chịu thiệt thòi đến mức nào đâu. Từ lúc chị mang thai đến lúc sinh đều nôn ói, hiện giờ Mãn Khố đã bốn tuổi rồi. Đến bây giờ chị vẫn chưa mang thai nữa chính là vì sinh hai đứa con liên tiếp, lại chẳng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-cuoc-song-hoan-my-cua-nu-phu-thanh-nien-tri-thuc/3987130/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.