Hai vợ chồng nói chuyện phiếm xong thì đi ngủ. Ngoài trời gió lạnh buốt, nhưng trong nhà lại rất ấm áp.
Sáng hôm sau, Chu Dã dậy chuẩn bị bữa sáng.
Bữa nào cũng ăn mì là không thể. Mặc dù anh có chút tiền tiết kiệm nhưng cũng chưa đủ để đạt đến điều kiện đó.
Vì vậy, anh vẫn phải tiếp tục phấn đấu, cố gắng để cho vợ mình có thể ăn cơm trắng mỗi ngày.
Nói đến cơm trắng, lần trước anh còn nhìn thấy gạo. Thứ đó rất bổ dưỡng, nhưng ở đây trồng không nhiều, mà đều giao cho nhà nước.
Có thể tưởng tượng được giá cả đắt như thế nào, anh cũng không nỡ mua. Nhưng nếu lần sau gặp lại, anh nhất định phải mua một ít về để vợ anh muốn ăn thì cũng có thể ăn được.
Là đàn ông trưởng thành, sao có thể để vợ mình đang mang thai mà lại không có gì ăn được chứ? Nhưng đàn ông cũng phải có tiền trong tay thì mới có đủ sự tự tin. Thời buổi này có thể ăn được khoai lang, có thể no bụng được bốn năm phần thì đã là tốt lắm rồi!
Ai còn dám mơ tưởng đến việc ăn cơm trắng ngon mỗi ngày nữa chứ?
Anh hấp khoai lang, còn cho phần nước canh gà còn thừa vào hấp chung. Sau khi thu dọn xong thì đi vào, thấy Bạch Nguyệt Quý đang mặc quần áo.
"Còn sớm lắm. Vợ à, em ngủ thêm một lúc nữa đi." Chu Dã nói.
Bạch Nguyệt Quý nói: "Đã ngủ đủ rồi." Tối qua nói chuyện với anh xong thì ngủ, cùng lắm cũng chỉ tới tám giờ rưỡi. Ngủ đến lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-cuoc-song-hoan-my-cua-nu-phu-thanh-nien-tri-thuc/3987128/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.