Nửa bao bột ngô xay mịn, mì khoai lang và các túi đựng các loại hạt, mỗi loại đều có khoảng hai mươi cân, còn lại chỉ có một túi nhỏ đậu phộng và đậu nành, khối lượng không nhiều lắm, tầm ba đến năm cân.
Bạch Nguyệt Quý nhớ lại, biết những thứ này đều do Chu Dã mua về, lâu lâu anh sẽ ra ngoài một chuyến.
Những hôm đó anh thường ngủ rất sớm, nửa đêm ra cửa, mãi cho đến khi trời gần sáng, anh mới trở về, còn cầm theo lương thực về.
Mấy ngày nữa sẽ phát lương, nhưng cô không có công điểm gì, Chu Dã cũng là lưu manh có tiếng trong đội, căn bản sẽ không làm gì, chỉ có những ngày thu hoạch, anh mới giống những người khác trong đội thức khuya dậy sớm gặt vội lương thực, còn lại anh thường chơi bời lêu lổng.
Cho nên lương thực được chia cũng không nhiều lắm, nhưng anh đã chuẩn bị từ trước, mua những thứ này từ nơi khác.
Ban đầu Chu Dã còn độc thân, không mua nhiều đến thế, mua cũng sẽ mua trong đội tầm trăm mấy cân là đủ rồi, rất ít khi anh nấu cơm ở nhà.
Nhưng năm nay không giống nhau, bởi vì có cả vợ nữa nên anh mua không ít trở về, tốn một số tiền.
Đến lúc đó chờ trong đội chia lương, anh còn sẽ làm trò trước mặt mọi người mua một ít, nếu không chia có chút lương thực sao đủ ăn? Mọi người thấy nhiều nên cũng không trách, chỉ có hâm mộ ghen ghét, nhưng cũng đâu còn cách nào khác, ai kêu số của tên lưu manh Chu Dã này khá tốt?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-cuoc-song-hoan-my-cua-nu-phu-thanh-nien-tri-thuc/3987119/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.