Tất cả thành viên của đàn sói, xếp hàng theo địa vị trong đàn rồi lên gặp mặt sói con. Sói con ngồi cạnh Tiểu Hắc, dù là ngoại hình hay tư thế đều giống y đúc sói đầu đàn Tiểu Hắc này, thậm chí còn oai phong hơn sói bạc con được Tiểu Hắc nuôi dưỡng bên cạnh. Nhóc con này còn học khí thế đối mặt với bầy sói của Vệ Lăng. Cứ như vậy, bầy sói đã thần phục sói con. Nghi thức chia tay cũng chính thức hoàn thành sau mười phút, Tiểu Hắc nhìn Vệ Lăng chằm chằm, nó tru lên một tiếng rồi dẫn đàn sói rời đi. Chúng nó đi rất nhanh, nháy mắt đã biến mất không còn bóng dáng. Lúc đàn sói đi mất cũng có tiếng sói bạc con tru lên non nớt. Đây là lời từ biệt của sói bạc con với sói con, cũng là thư khiêu chiến, sau này chúng nó sẽ thường xuyên chiến đấu, đừng quên trên núi còn có nó chờ thằng em trai khốn kiếp này quay về. Đối mặt với lời khiêu chiến của sói bạc con, sói con nhất định muốn ứng chiến. Tiếng sói tru non nớt từ hồ nước nóng vang vọng trong không gian rất lâu. Mấy người Trần Thanh Man xuống núi cũng tốn nhiều thời gian như lúc lên núi vậy. Sở dĩ lâu như vậy là vì trên lưng ngựa đã chất đầy đồ, bọn họ xuống núi cũng chỉ có thể dùng hai cái chân mà đi. Vệ Lăng với Tần Thanh Man là người trưởng thành, bọn họ có thể đi nhanh, nhưng Sở Sở thì không. Vậy nên cuối cùng bọn họ vẫn mất ba ngày mới về đến nhà. Thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-cung-truong-phu-tuong-quan-xuyen-toi-nuoi-con-o-bien-cuong/5023704/chuong-1077.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.