"Thần Thần, cháu nói bậy cái gì đó!" Chu Tĩnh Nhã ngăn cản Thần Thần chậm mất mấy giây, ngay lập tức xuất hiện hậu quả không thể xoay chuyển, bà ta trước giờ luôn lạnh lùng giờ nổi cơn giận dữ, hung ác đánh mấy bạt tay vào mông đứa trẻ. Bởi vì quá tức giận, mấy bạt tay này bà ta đánh cũng không hề giữ sức lại. Thần Thần từ khi sinh ra đến giờ chưa bị đánh lần nào, thái độ của Chu Tĩnh Nhã đối với cậu nhóc vẫn luôn là muốn gì được nấy, đột nhiên bị đánh, cậu nhóc không chỉ bị dọa sợ, cũng sững cả người, sau mấy giây mới òa lên tiếng khóc động trời. Đây không phải là khóc giả mà là khóc thật. Giọt nước mắt từng hạt lớn hạt lớn rơi xuống, đồng thời không ngừng giãy giụa trong lòng Chu Tĩnh Nhã: "Mẹ, cháu muốn mẹ, bà nội xấu, bà nội đánh cháu, không muốn bà nội, cháu muốn mẹ, muốn mẹ." "Im miệng." Kiên nhẫn nhiều năm của Chu Tĩnh Nhã đối với Thần Thần đã cạn, trực tiếp giận dữ gào lên một câu với đứa trẻ, trên mặt cũng không còn vẻ hiền hòa từ ái nữa, chỉ có lạnh nhạt. Năm đó tại sao bà ta lại đối tốt với đứa trẻ này, chính là bởi vì đứa trẻ này trong lúc vô tình nhìn thấy bà ta lợi dụng đồ chơi nhồi bông để trút hết bất mãn trong lòng với Vệ Lăng. Năng lực học tập cùng bắt chước của trẻ con rất mạnh, vào lúc bà ta không chú ý tới, đứa trẻ này đã học được cách bà ta trút bất mãn lên đồ chơi nhồi bông, vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-cung-truong-phu-tuong-quan-xuyen-toi-nuoi-con-o-bien-cuong/5023666/chuong-1039.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.