"Đồng chí Chu, chúng ta để nó đi đi, nó có chủ nhân, chỉ cần nó trở về bên cạnh chủ nhân của nó, vậy chúng ta cũng có thể lấy lại đồ chơi của Thần Thần." Cảnh vệ viên nhìn ra được sự lợi hại sói con, tận tình khuyên bảo Chu Tĩnh Nhã. "Cậu chắc chắn đây là chó sói?" Chu Tĩnh Nhã khôi phục lại vẻ lạnh lùng, ánh mắt nhìn về phía sói con cũng vô cùng lạnh lẽo. "Chắc chắn, đây chính là chó sói, bà xem cái đuôi của nó hướng xuống dưới, hơn nữa không hề lay động." Cảnh vệ viên giải thích đến đây, lại nói tiếp: "Còn có đôi tai, đôi tai cũng có khác biệt rất nhỏ." Chu Tĩnh Nhã theo lời của cảnh vệ viên lưu ý cái đuôi cùng với lỗ tai của sói con. Càng nhìn lại càng cảm thấy cảnh vệ viên nói đúng. Nhìn căn phòng bừa bộn không chịu nổi, Chu Tĩnh Nhã trực tiếp đi tới bên bàn đọc sách kéo ngăn kéo ra, sờ vào vách ngăn phía trên của ngăn kéo, bà ta biết trong căn phòng này có súng, bởi vì căn phòng này đã từng là phòng của Vệ Lăng. Chu Tĩnh Nhã cầm được súng liền nâng súng lên, ngắm chuẩn sói con. Sói con vốn nhạy cảm với nguy hiểm, phát giác được nguy hiểm liền trực tiếp nhào tới. Sói con tức giận công kích, tốc độ so với Chu Tĩnh Nhã nổ súng còn nhanh hơn. Tiếng súng vang lên, Chu Tĩnh Nhã cũng thét lên chói tai. Nếu không phải cảnh vệ viên nhận thấy tình hình không đúng đẩy Chu Tĩnh Nhã một cái, một vuốt này của sói con tuyệt đối có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-cung-truong-phu-tuong-quan-xuyen-toi-nuoi-con-o-bien-cuong/5023661/chuong-1034.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.