Nghiêm, cúi chào, Tống thiếu tướng và các quân nhân phía sau cúi chào mấy người Vệ Lăng. Một hàng người Vệ Lăng chỉ có Vệ Lăng và Tề Quân đi đường bình thường, những người khác đều chống gậy và hỗ trợ lẫn nhau, trên mặt mọi người đều là vẻ mệt mỏi. Tình huống đặc biệt, bọn họ đi bộ vài ngày trở lại biên giới. Mặc dù sắc mặt mấy người Vệ Lăng tiều tụy, nhưng ánh mắt bọn hắn lại kiên định và trong trẻo, ánh mắt nhìn đám người Tống thiếu tướng mang theo bình an. "Các đồng chí, vất vả rồi." Tống thiếu tướng thật sự không ngờ nhiều người trở về như vậy, không nhịn được tiến lên vài nước chào đón nhóm người Vệ Lăng. Ông ta vừa đi, một ngọn gió thổi qua, mùi hôi thối theo cơn gió truyền tới. Nghe thấy mùi hương quen thuộc, đầu mũi mọi người đều chua xót không thôi, bởi vì bọn họ biết Vệ Lăng và Tề Quân cõng thứ gì trên lưng, đó là đồng chí của bọn họ, là chiến hữu của mọi người. "Hoan nghênh các đồng chí về nhà." Tống thiếu tướng lại trang nghiêm cúi chào nhóm người Vệ Lăng một lần nữa. Mấy người Vệ Lăng dừng chân, nhìn biên giới quen thuộc, nhìn đám người Tống thiếu tướng nghênh đón bọn họ, giơ tay lên chào lại. Bên phía biên giới nước mình, có rất nhiều ô tô được đậu sẵn. Ngoài ra còn có xe cứu thương. Nhóm người Vệ Lăng vừa đến, các bác sĩ quân y lập tức tiến lên bận rộn, có người tiếp nhận chiến hữu hy sinh trên lưng Vệ Lăng và Tề Quân, có người trị liệu vết thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-cung-truong-phu-tuong-quan-xuyen-toi-nuoi-con-o-bien-cuong/5023641/chuong-1014.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.