Ánh mắt Turgenev vẫn luôn chăm chú vào trên người Vệ Lăng, anh ta đã mê muội trước những chiêu thức trong trận chiến của Vệ Lăng, thậm chí giọt mồ hôi trên đầu Vệ Lăng cũng hấp dẫn anh ta, đời này anh ta chưa từng bội phục ai, nhưng Vệ Lăng lại khiến anh ta chân thành kính nể. Turgenev tin bản thân mình không có năng lực như Vệ Lăng. Andre đột nhiên dùng sức nắm lấy cánh tay anh ta khiến anh ta hoàn hồn, sau đó Turgenev mới phát hiện chính mình đã trì hoãn bao nhiêu thời gian. "Chuẩn bị." Turgenev hét lớn một tiếng, mấy trăm người phía sau nắm chặt dây cương, mọi người đều rút đao ra. Mà Vệ Lăng lúc này vừa vặn chém bay kẻ thù cuối cùng trước mắt. "Đoàn trưởng." Vài thành viên trong đội Tề Quân đồng thời chạy tới đỡ Vệ Lăng. Đôi mắt mọi người đều sưng đỏ, bọn họ vẫn còn sống tới bây giờ là nhờ Vệ Lăng cố hết sức bảo vệ. "Cho tôi một ít nước." Giọng nói Vệ Lăng khàn đặc, vừa mệt vừa khát, đối đầu với nhiều kẻ địch như vậy, hắn không chỉ tiêu hao thể lực, tinh lực mà còn có trí nhớ, bởi vì hắn phải biểu diễn. Diễn quá mức, hắn và các thành viên có thể đã sớm chết, diễn vừa vặn nên mới có thể duy trì đến bây giờ. Nhưng không có cơ hội diễn nó một lần nữa. Một là hắn thật sự không còn nhiều thể lực, hai là kẻ thù sẽ không tiếp tục lãng phí thời gian. Tề Quân im lặng đưa ấm nước quân dụng cho Vệ Lăng, còn có nửa bình là anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-cung-truong-phu-tuong-quan-xuyen-toi-nuoi-con-o-bien-cuong/5023635/chuong-1008.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.