Đám người Trịnh An Quốc thấy Tần Thanh Man và Hoàng Uyển Thanh đã mua xe xong xuôi, thì dứt khoát xuống xe giúp hai cô cột xe đạp vào phía sau xe ngựa, cứ như thế, người về đến nhà thì xe cũng về đến nhà. Hôm nay mấy người Tần Thanh Man về nhà muộn hơn so với bình thường một chút, còn chưa về đến nhà, Sở Sở đã dắt theo sói con lao ra ngoài: "Chị, chị Uyển Thanh ơi, hai chị mua xe đạp ạ?" "Đúng vậy, đợi đến mùa xuân tuyết tan hết, em đi học thì bọn chị sẽ đèo em đi bằng xe đạp." Tần Thanh Man đưa tay ra nhéo nhéo khuôn mặt càng ngày càng tròn xoe của Sở Sở. Trong lòng cảm thấy rất hài lòng. Khuôn mặt đứa bé ngày càng mũm mĩm chứng tỏ cô nuôi trẻ con rất ổn. "Chiếc xe đạp đẹp quá." Sở Sở đi vòng quanh chiếc xe đạp, trên mặt đất đều là tuyết đọng, Hoàng Uyển Thanh không đạp xe, mà đẩy xe đi, yên xe phía sau còn treo mấy miếng thịt được bọc trong túi giấy dầu. Hôm nay Tần Thanh Man mua rất nhiều thịt, lo trên đường về nhà thì thịt sẽ đông cứng mất, nên bảo nhân biên bán thịt lợn cắt ra cho cô thành mấy miếng, như vậy cho dù có đông cứng, thì về nhà giã đông một miếng là có thể nấu được. "Sở Sở, vào sân em lên xe, chị đẩy em đi." Ở nhà họ Tần, trừ sợ Vệ Lặng ra thì Hoàng Uyển Thanh cũng yêu quý hai người còn lại, chiếc xe đạp vừa mới mua xong, cô ấy cũng không lo lắng bị ngã trong tuyết. "Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-cung-truong-phu-tuong-quan-xuyen-toi-nuoi-con-o-bien-cuong/5023613/chuong-986.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.