"Đồng chí Nguyên Khôi, bản thân tôi còn đang như đi trên tấm băng mỏng, sao có thể hỗ trợ cho ông được đây." Chu Kinh Quốc nhìn Giang Nguyên Khôi than thở. Hơn nữa, những lời ông ta nói là thật lòng. Trước đây ông ta có Triệu Tài che chở ở trong huyện, Triệu Tài có người trong ủy ban cách mạng huyện chống lưng, nên rất nhiều người mới cho một phần mặt mũi, hiện tại phía trên ông ta không có ai giúp đỡ, không có ai chống lưng, sao ông ta có thể che chở cho Giang Nguyên Khôi, đây không phải là kiếm thêm chuyện à? "Đồng chí Kinh Quốc, ông đã trở thành lãnh đạo huyện rồi." Trên khuôn mặt Giang Nguyên Khôi là nỗi thất vọng tận cùng. "Đồng chí Nguyên Khôi, trên huyện còn có thành phố, trên thành phố còn có tỉnh, mỗi cấp lại có cấp cao hơn, trong quan trường làm gì có chuyện dễ lăn lộn như thế, chúng ta cũng chỉ là người ở tầng thấp nhất mà thôi, vận mệnh của chúng ta không phải do chúng ta nắm giữ." Chu Kinh Quốc đã hiểu ra từ lâu. Giang Nguyên Khôi đang thất vọng cùng cực: ... "Cốc cốc cốc..." Tiếng gõ cửa vang lên, bên ngoài phòng làm việc còn vang lên giọng nói nghiêm túc của Tiền Tương Dương: "Đồng chí Kinh Quốc có ở đây không? Đồng chí Minh Kiệt mời ông đến phòng họp để họp." "Đồng chí Tương Dương, tôi đang ở đây." Chu Kinh Quốc vội vàng đi ra mở cửa phòng làm việc, thăm dò: "Đồng chí Tương Dương, bí thư có nói là họp về vấn đề gì không?" Cho dù ông ta đã lên chức nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-cung-truong-phu-tuong-quan-xuyen-toi-nuoi-con-o-bien-cuong/5023607/chuong-980.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.