Giờ này vào thôn, dân làng còn chưa nghỉ ngơi, nhưng đều đã tắm rửa xong nằm trên giường đất. Vừa vào thôn, Tần Thanh Man bảo mọi người tắt đuốc, sau đó soi đèn pin trở về điểm thanh niên trí thức. Điểm thanh niên trí thức có người ở lại canh. Thấy bọn Tần Thanh Man trở về, nhân viên ở lại canh giữ vui vẻ cuống cả lên. "Động tác mọi người nhẹ nhàng một chút, đừng làm phiền các thôn dân nghỉ ngơi, dọn dẹp sạch sẽ điểm thanh niên trí thức, ăn tối xong chúng ta sẽ quay trở về huyện." Tần Thanh Man không có ý định ở lại thôn Đoàn Kết, dù sao bọn họ cũng mang nửa tấn vàng trên người. Nửa tấn vàng này là nguồn gốc nguy hiểm đối với bọn họ, phải nhanh chóng nộp lên kho bạc. Trần Sơn Hà rất hài lòng với tầm nhìn và đánh giá tình hình của Tần Thanh Man, bất cứ lúc nào, cho dù có là thời đại hòa bình hay không, khi gánh vác trách nhiệm quan trọng trên người, nhất định không được phép lơ là. Nhân viên ở lại điểm thanh niên tri thức đã nấu cơm xong, đám người Tần Thanh Man vừa trở về là bắt đầu dùng bữa. Mọi người cầm bát, vùi đầu ăn cơm. Ăn cơm xong thu dọn đồ đạc xong, một số quân nhân ở lại thôn Đoàn Kết đã nghỉ ngơi đủ, thay phiên nhau làm nhiệm vụ quan trọng là canh giữ vàng, mọi người theo thứ tự rời thôn lên xe, sau đó đoàn xe rời khỏi thôn Đoàn Kết ngay trong đêm. Lúc nhóm người Tần Thanh Man rời đi đã hơn mười một giờ tối, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-cung-truong-phu-tuong-quan-xuyen-toi-nuoi-con-o-bien-cuong/5023576/chuong-949.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.