Tần Thanh Man còn nhớ có lần cô cho sói con ngửi miếng vàng Triệu Tài luôn mang theo. Lúc đầu cũng không có người chú ý tới Tần Thanh Man bên này, bởi vì mọi người đều đang nhắm mắt nghỉ ngơi, có người còn đang ngủ say, vậy nên giọng nói của Tần Thanh Man lập tức đánh thức mọi người, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía cô. "Vàng!" Hơi thở của mọi người trở nên nặng nề và gấp gáp. Tận mắt nhìn thấy vàng đã xua tan đi sự mệt mỏi của mọi người, Phương Lỗ đưa tay nhận lấy số vàng từ tay Tần Thanh Man, sau đó lấy ra chiếc túi đựng chứng minh thư mà anh ấy luôn mang theo. So sánh hai miếng vàng với nhau, mọi người đều có thể thấy rằng chúng được làm từ cùng một nơi. Nói cách khác, hơn 100 gam vàng Triệu Tài lấy đi cũng đều là lấy từ chỗ miếng vàng Sói con vừa mang về, hai cái vốn dĩ là ở một chỗ. "Chị, chị ơi, vàng là do Đô Đô vớt từ dưới nước lên đó." Lúc này Sở Sở và Triệu Chân mới chạy vào trong lều, thấy ánh mắt mọi người đều dán chặt vào vàng, vội vàng giải thích. Lúc trước khi bọn họ chơi đùa với sói con, sói con nhìn thấy Triệu Phi Bằng đang ngồi ở ao câu cá, thế là chạy đi gây sự. Khi sói con lao xuống nước, thì con cá sắp cắn câu lập tức hoảng sợ bỏ chạy. Triệu Phi Bằng tức giận sói con đến nỗi cứng đờ người tại chỗ sững sờ luôn rồi ngơ ngác nhìn sói con diễu võ dương oai trong nước, dù muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-cung-truong-phu-tuong-quan-xuyen-toi-nuoi-con-o-bien-cuong/5023561/chuong-934.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.