Nghe xong lời nhận xét của mọi người, mũi Tần Thanh Man đột nhiên trở nên vô cùng chua chát, khóe mắt cũng ướt nhòe, khi đối diện với sống chết trước mặt, chẳng có ai mà không sợ phải chết. Biết rõ cửu tử nhất sinh mà không lùi bước, chẳng qua là trách nhiệm. Là trách nhiệm của một người là công an. Từ lúc mặc bộ quần áo này lên người, đã mang trên vai nghĩa vụ cùng trách nhiệm, cho nên bất cứ người nào có thể lùi bước, chỉ có công an là không thể lùi, cho nên trong đội ngũ cho dù có công an là con trai độc nhất trong nhà cũng không lùi bước. "Các đồng chí, tôi không cách nào đảm bảo được sự an toàn tuyệt đối của mọi người, tôi chỉ có thể nói, tôi sẽ tận lực, tận lực bảo vệ sự an toàn của mọi người." Tần Thanh Man hít một hơi thật sâu rồi nói ra những lời này, cô không phải thần, đến bản thân mình còn không thể chắc chắn, càng không thể khoác lác. "Cảm ơn cô, đồng chí Tần, thật ra cô có thể không cần mạo hiểm." Âm thanh của Phương Lỗ trầm thấp mà mang theo một chút bi tráng. Đoán được nhà họ Triệu có thể tàng trữ lượng thuốc nổ lớn, anh ấy đã chuẩn bị để hy sinh, chỉ là làm liên lụy đến Tần Thanh Man, nhưng chuyến này lại không thể không có Tần Thanh Man. Phương Lỗ biết bản thân không phải ứng cử viên sáng giá để đàm phán với người khác, vì sinh mạng của bao nhiêu công an đằng sau, anh ấy chỉ có thể thỉnh cầu Tần Thanh Man đảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-cung-truong-phu-tuong-quan-xuyen-toi-nuoi-con-o-bien-cuong/5023530/chuong-903.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.