Tuy bầu trời vẫn trong xanh và không có một gợn mây nào, nhưng vẫn khó nói rằng ban đêm sẽ không có tuyết. Đừng nghĩ bây giờ là tháng ba, bọn họ vẫn có thể có tuyết vào tháng tư, tháng năm chính thức đầu xuân thì tuyết mới bắt đầu tan, cỏ mọc um tùm. "Oa, tuyết sắp rơi sao, chị, tối nay chúng ta có thể về đến nhà không?" Sở Sở bắt đầu lo lắng cho nhà mình. "Không nhất định có thể trở về." Tần Thanh Man duỗi tay sờ đầu Sở Sở, sau đó cô ôm lấy sói con nhét vào lòng Sở Sở, cô đã sớm nhìn ra thằng nhóc này muốn ôm sói con vào lòng lắm rồi. Đừng nhìn sói con không mặc quần áo, trên người nó là một bộ lông rất dày đấy. Lông dài còn có lông tơ bên trong, cộng thêm nhiệt độ cơ thể của nó cao, thế nên nó mới chính là vật tốt để làm ấm tay, "Ô ô…" Trong lòng Sở Sở được nhét sói con, cậu nhanh chóng ôm nó thật chặt, trên khuôn mặt là một nụ cười hạnh phúc. Thật ra tối nay có thể về đến nhà hay không thì đối với cậu cũng không sao cả, chỉ cần có thể ở bên cạnh Tần Thanh Man, cậu ở đâu cũng không quan trọng, hơn nữa cậu cũng không lo lắng việc Hoàng Uyển Thanh ở nhà sẽ bị lạnh bị đói. Nhà bọn họ có củi, có than, còn có bánh bao được bọc kỹ nhồi trong tuyết. Hai chị em nói chuyện một lúc thì Phương Lỗ quay về, Phương Lỗ quay về, đoàn xe lại tiếp tục xuất phát đến thôn Đoàn Kết. Lần này khá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-cung-truong-phu-tuong-quan-xuyen-toi-nuoi-con-o-bien-cuong/5023505/chuong-878.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.