Vừa nhắc đến người nhà, Hoàng Uyển Thanh không để ý giận dỗi với anh trai nữa, nhanh chóng hỏi: "Anh cả, cha và mẹ vẫn khỏe chứ?" Nói xong lại bổ sung một câu: "Còn chị dâu, anh hai, anh ba, chị dâu hai, chị dâu ba và mấy cháu nhỏ thì sao?" "Mọi người đều khỏe, có điều nhớ em, lúc ăn tết bọn trẻ đều hỏi cô đâu, sao không về nhà." Hoàng Hải Quân đưa tay dắt tay Hoàng Uyển Thanh. Trên mặt đất toàn là tuyết đọng, điệu bộ em gái anh ấy đi rất dễ ngã. "Anh, có phải tất cả mọi người đều trách em không?" Hoàng Uyển Thanh cảm nhận được hơi ẩm trong tay, mũi càng thêm chua xót, cô ấy không cách nào khống chế được nước mắt đang dâng lên nhanh chóng trong mắt mình. "Đứa trẻ ngốc, dù em có quyết định thế nào, em cũng là con cháu nhà họ Hoàng chúng ta, mọi người đều hiểu em, mặc dù có hơi oán trách, nhưng đó cũng là điều bình thường." Hoàng Hải Quân an ủi Hoàng Uyển Thanh. "Anh, em xin lỗi, đã để anh và mọi người lo lắng rồi." Giờ khắc này, Hoàng Uyển Thanh sâu sắc nhận ra, việc mình lựa chọn bỏ nhà ra đi, đã khiến cha mẹ và người thân khổ sở và đau lòng đến mức nào. Ở bên Tần Thanh Man càng lâu, cô ấy càng hiểu, con người không thể khăng khăng làm theo ý mình. "Uyển Thanh, em trưởng thành rồi." Hoàng Hải Quân bị sốc trước câu xin lỗi của Hoàng Uyển Thanh, anh ấy không ngờ mình có thể nghe được một lời xin lỗi chân thành từ Hoàng Uyển Thanh, thậm chí anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-cung-truong-phu-tuong-quan-xuyen-toi-nuoi-con-o-bien-cuong/5023495/chuong-868.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.