Sau khi vén tấm rèm cửa vừa dày vừa nặng lên, Tần Thanh Man và Sở Sở thấy rõ tình trạng trong nhà. Lúc này trời vẫn chưa tối nên hai người vẫn nhìn rõ tình trạng trong phòng, ngay sau đó, hai người thở phào nhẹ nhõm. Đúng là Sở Sở đã trở về kịp lúc, có lẽ đám người Triệu Tài mới vào nhà không bao lâu, còn chưa kịp lục lọi và đập phá đồ đạc. "Chị, em đi xem phòng phía đông." Sở Sở đi về hướng phòng phía đông, từ sau khi chia phòng ngủ với Tần Thanh Man, căn phòng phía đông đã trở địa bàn của cậu và sói con. Dưới tình huống này, tất nhiên cậu phải kiểm tra tình trạng hư hao ở địa bàn của mình. "Chú ý quan sát dưới đất, đừng vấp ngã, có chuyện gì thì gọi chị." Tần Thanh Man cũng không thèm kiểm tra mức độ hư hại trong phòng khách nữa, cô rửa tay trước rồi đi về phía phòng phía tây. Phòng phía tây là phòng ngủ của cô và Vệ Lăng, bên trong ngoài tủ quần áo thì còn có khá nhiều đồ vật quý giá, tài sản của cô và Vệ Lăng cũng để trong đó. Tần Thanh Man mở cửa căn phòng phía tây ra, sau khi nhìn thấy chăn đệm trên giường bị bới từng, cô hơi nhíu mày. Cô không chỉ mắc bệnh thích sạch sẽ dạng nhẹ mà còn mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế dạng nhẹ. Cô rất bực bội khi chăn đệm của mình bị người ngoài chạm vào, sau đó, cô mở tủ quần áo ra kiểm tra. Quần áo trong tủ vẫn gọn gàng, thoạt nhìn có vẻ chúng không hề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-cung-truong-phu-tuong-quan-xuyen-toi-nuoi-con-o-bien-cuong/5023483/chuong-856.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.