"Đúng, nhà họ Tần không thể có vàng được." Người nói sau đó là Lý Dương, đều là người cùng một đồn, mọi người biết rõ trước đây nhà họ Tần như thế nào. "Nhà họ Tần ở đồn chúng tôi là gia đình bần nông điển hình, trước giải phóng, nhà họ Tần nghèo đến mức cơm còn chẳng có mà ăn, nếu không có giải phóng, không được chia ruộng đất, chia tài sản của địa chủ thì nhà họ Tần chẳng vực dậy nổi, tôi có thể làm chứng cho điều này, tôi là đội trưởng đội sản xuất đồn Kháo Sơn." Lý Dương lại làm chứng cho nhà họ Tần. "Đúng, tôi cũng có thể làm chứng cho nhà họ Tần, nhà họ Tần mà có vàng thật thì cũng là để dành được từ trước giải phóng, trước giải phóng nhà ai có tiền mà lại để cho người nhà gần chết đói chứ, không phải bị điên à, thế nên cục vàng trong tay ông không phải là của nhà họ Tần." Có một cụ già khác trong đồn Kháo Sơn ra mặt làm chứng cho nhà họ Tần. Sở Sở thấy mọi người làm chứng cho nhà mình mới không hoảng hốt nữa, Chu Hồng Hà đứng cách cậu không xa thấy cục vàng trong tay Triệu Tài thì mắt sáng rực. Đây là lần đầu tiên bà ta nhìn thấy vàng thật đó. "Là thím hai nhà họ Tần, nếu tôi mà biết nhà họ Tần có vàng mà không chia cho cách nhà thì tôi đã quậy long trời lở đất nhà họ Tần lên rồi, sao nhà họ Tần yên bình thế được." Chu Hồng Hà nói ra lời trong lòng. Đây đúng là tính cách của bà ta. Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-cung-truong-phu-tuong-quan-xuyen-toi-nuoi-con-o-bien-cuong/5023478/chuong-851.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.