"Sói… sói con!" Triệu Tài vừa thoát một kiếp mới nhận ra con vật Sở Sở ôm trong lòng, ông ta càng chấn động hơn. Nhà họ Tần còn nuôi cả sói nữa. "Mấy người tấn công chúng tôi trước, chúng tôi chỉ phòng vệ thôi, chúng tôi phòng vệ chính đáng." Ngày nào Sở Sở cũng ở cạnh Tần Thanh Man và Hoàng Uyển Thanh nên học được không ít kiến thức mới, lập tức xác định tính chất sự việc trước khi Triệu Tài nói. "Cậu…" Triệu Tài không ngờ Sở Sở không những ăn nói giỏi mà còn hiểu biết nhiều như thế. "Mau cứu người đi, đừng có gọi cậu này cậu kia nữa, chết người thật thì ông không thoát tội được đâu." Trong lúc đó, Hoàng Hải Quân đã chạy đến bên cạnh người bị sói con cào cổ sơ cứu cho anh ta. Nhưng móng của sói con cực kỳ sắc bén, vết thương trên cổ của người bị cào không hề nhỏ, nếu không được cứu chữa trong một tiếng sẽ chết ngay. "Đến… đến sư đoàn XXX, sư đoàn có phòng y tế, có bác sĩ." Đám người Lý Dương lập tức hoàn hồn vì câu nói của Hoàng Hải Quân, vội vàng đáp lại rồi bảo Trịnh Phong đi lấy xe ngựa, từ đồn Kháo Sơn đến sư đoàn đi xe ngựa là nhanh nhất, ổn định nhất. Hoàng Hải Quân đỡ người bị thương lên. "Không được!" Triệu Tài ngăn Hoàng Hải Quân lại, ông ta tính đủ mọi kế tránh người của sư đoàn XXX đến đồn Kháo Sơn bao vây nhà Tần Thanh Man, lúc này lại chủ động đến tận nơi thì không phải là đưa dê tận miệng cọp sao. "Chết người thì ông chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-cung-truong-phu-tuong-quan-xuyen-toi-nuoi-con-o-bien-cuong/5023476/chuong-849.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.